Vi Anh

Khó Có Chọn Lựa Khác
Nhà cầm quyền CS Hà nội  thống trị và người dân Việt Nam bị trị, cả hai đang rơi vào cái thế khó hay không thể chọn lựa khác được. CS Hà nội bị TC bao vây tứ phía, chỉ còn có cách đi theo TC làm “tự thực dân” (auto-colonialst)  với đồng bào và thái thú đối với TC. Còn người dân VN cũng chỉ có một con đường trước phải chống với thù trong là CS Hà nội thông đồng với ngoại xâm là TC.


Thực vậy, Trung Cộng đang bao vây Việt Nam trong gọng  kềm.

Ngoài biển, phía Bắc  bằng căn cứ Hải Nam của TC, hàng không mẫu hạm và tàu lặn TC có thể ra vào nhiều chiếc một lượt. TC đã lấy hai đảo Hoàng sa và Trường sa. TC đã lấy lập thành huyện Tam Sa trực thuộc tỉnh Hải Nam. Biển Đông của Việt Nam, TC đã không chế  80% bằng bản đồ hình lưỡi bò. TC căn cứ váo công hàm của Phạm văn Đồng đã thừa nhận. CS Hà nội bây giờ mở miệng thì mắc quai. 

Trong đất liền, sau lưng VN, TC đã bọc hậu, đánh bạt ảnh hưởng của chế độ CS Hà nội ra khỏi Miên và Lào là hai nước giáp giới với VN trên bán đảo Đông Dương. Một mặt Trung Cộng phóng tài hoá, viện trợ và họp đồng kinh tế tạo uy lực chánh trị ảnh hưởng ngoại giao Miên và Lào. Như viện trợ cho Miên để Miên trục xuất người Duy Ngô Chỉ từ Tân Cương vượt biên qua Miên. Và chính Thủ Tướng Miên tuyên bố ủng hộ nguyên tắc song phương mà TC chủ trương để giải quyết các tranh chấp ở Biên Đông trong hội nghị ASEAN ở Hà nội.

Nhưng hình thức TC dùng thường và nhiều nhứt là hợp đồng đầu tư, xây dựng, khai thác đủ vốn lời rồi chuyển giao  các đập thủy điện cho Miên Lào trên sông Mekong trong việc đánh bạt ảnh hưởng VNCS và Mỹ. Thủ tướng Miên khoe TC  đã xây xong 4 đập thủy điện, đang làm một cái mới khởi công đây, giá nửa tỷ Mỹ Kim và 4 cái nữa trong tương lai, tổng cộng 9 cái.

Còn ở Lào nơi CS Hà nội có 80 ngàn quân trong Chiến Tranh VN, TC bây giờ đã đánh bạt VNCS cũng bằng viện trợ và đầu tư và khai thác đất đai như ở Miên. TC  mướn đất  Lào cả trăm năm. Về đất đai, TC coi Lào là vườn cao su của TC, vuờn trồng cây làm giấy,  mỏ xăng dầu của TC. TC khai thác tối đa, trả tiền cho chánh phủ và chở về Tàu. Như Công ty Quốc Doanh Nông Nghiệp của tỉnh Vân Nam mướn 166,700 hectares đất trồng cao su của 4 tình miền Bắc của Lào. Công ty quốc doanh Zhongxing Telecom Equipment mướn 100,000 hectares  cũng ở đây.  Còn nhiều nữa. Như 2 triệu hectares  TC đang bàn bạc mướn trồng cây làm giấy.

Tài nguyên khác như kim loại màu, TC chiếm gần hết, trong đó có việc TC khai thác bauxite của TC

Ngay trên nội địa VN, TC đã mở đường xâm nhập vào bên trong VN. Các hợp đồng TC mướn đất dài hạn của Ủy Ban các tỉnh giáp giới với TC là một hình thức xâm thực êm đềm, Hán hoá từ từ, và giết hại kinh tế VN. Đa số các họp đồng thời hạn mấy chục đến gần một trăm năm thích hợp cho âm mưu trường kỳ vòng vo tam quốc về văn hóa, xã hội trên của người Tàu. Những vùng đất muớn đó còn có tác dụng kinh tế tuồng hàng hoá của TC qua VN giết hại nông nghiệp, kỹ nghệ VN và khi cần thỉ TC có đội quân thứ 5 ở biên giới VN và con đường chuyển quân  đã dọn sẵn.

Thế bao vây gọng kềm này của TC nếu còn CS Hà nội thì VN khó mà gỡ.  Một, ngoài biển phía đông, Mỹ trở lại Đông Nam Á, nhưng qua tổ chức Asean và vì tự do hàng hải quốc tế, chớ không trực tiếp đá động đến hải đảo và Biển Đông của VN.

Và chính Mỹ cũng rất lệ thuộc kinh tế tài chánh với TC. Quyền lợi của Mỹ với TC quan trọng hơn quyền lợi của Mỹ đối với VN đang còn nằm trong chế độ CS.

Đại để Mỹ chỉ kềm chế nhẹ hành động “bá quyền, bành trướng” của TC, chớ không cam kết riêng gì với CS Hà nội.  CS Hà nội không phải là yếu tố then chốt trong chiến lược kềm chế nhẹ TC mà chuyến đi Á châu của TT Obama là tiêu biểu.

Hiện trạng Biển Đông có lợi cho TC. Thời gian cũng có lợi cho TC. Mỹ  và TC tương quan nhiều, phải dựa nhau để chia xẻ quyền lợi trên thế giới và trong vùng. Trong đó có  thể có việc giải quyết quyền lợi Biển Đong  trên đầu trên cổ các nước nhược tiểu như Việt Nam Cộng Hoà thời Chiến Tranh Lạnh khi Mỹ bắt tay với TC.

TC lợi dụng tối đa chiêu bài “đồng chí CS” êm đềm lấn đất, chiếm biển của VN. Đất nước và nhân dân Nam [VN] đang thậm chí nguy. Nguy cơ Trung Cộng biến Việt Nam thành một thuộc địa kiểu mới, thuộc địa khai thác hay thuộc địa di dân, đã quá rõ ràng và lừng lững tiến tới.

Nên CS Hà nội đang cầm quyền đất nước và nhân dân, VN chỉ còn có một con đường là đi với TC để  hy vọng được làm tự thực dân đối với đồng bào mình và thái thú trá hình đối với TC.

Và nhân dân VN cũng vậy, không còn sự chọn lựa nào khác, là phải đấu tranh hay chiến đấu với nội thù là CS Hà nội và ngoại xâm là TC. Một cuộc chiến đấu mà người Việt gọi là “châu chấu chống xe”.

Còn CS Hà nội thì không thể huy động nội lực dân tộc, biến tình yêu nước thương nòi thành sức mạnh tổng hợp để chống xâm lăng được. Đó là điều kiện cần và đủ, điều kiện tiên quyết để chống xâm lăng. Thế giới sử đã từng chứng minh, bảo vệ giang sơn tổ quốc, chánh yếu là do lòng dân, sức mạnh của dân nước đó, không có ngoại bang nào làm thay nghĩ thế đuợc.

Còn CS Hà nội, giả sử Mỹ muốn giúp VN, Mỹ cũng không thể giúp được như viện trợ quân sự hay và tác chiến giúp như đồng minh được, vì muốn hay không muốn CS Hà nội vẫn là một chế độ CS,

Còn CS Hà nội, dân chúng muốn chống TC cũng không chống được. Thảm cảnh công an của CS Hà nội trấn áp người dân Việt biểu tình chống TC ở Hà nội cho thấy còn CS Hà nội mà chống TC là giao trứng cho ác.

Vậy người dân Việt chỉ còn có một con đường là giải quyết nội thù trước thì mới chận được ngoại xâm, mới hy vọng dược Thế giới Tự do giúp đỡ.

Vi Anh

Không có nhận xét nào: