Tiết lộ của một "chuyên gia" viết luận thuê cho sinh viên
Một tác giả có bút danh là Ed Dante, ở East Coast, Mỹ, vừa viết cho tờ The Chronicle tiết lộ "hậu trường" câu chuyện anh kiếm sống bằng cách viết luận thuê cho các khách hàng sinh viên thông qua một công ty cung cấp dịch vụ viết luận thuê suốt 6 năm qua...
Viết thuê 5.000 trang bài luận/năm
Tôi nhận được yêu cầu qua email vào lúc 2 giờ chiều của một khách hàng muốn tôi hoàn thành phần đầu của bài luận dài 75 trang trong một tuần. Tôi bảo với cô ấy là không vấn đề gì. Mà quả thực là không thành vấn đề. Trong năm trước, tôi viết khoảng 5.000 trang bài luận mà hầu hết là viết vào lúc sát nút. Nhưng tên của tôi không có trên bất cứ bài luận nào.
Tôi đã viết bài luận cho học viên thạc sĩ ngành Tâm lý nhận thức, cho một tiến sĩ ngành Xã hội học và rất nhiều học viên cao học. Tôi đã hoàn thành luận văn của các sinh viên ngành Du lịch, Quản trị Kinh doanh và Kế toán. Tôi đã hoàn thành bài tập cho các khóa học về Lịch sử, Điện ảnh, Quan hệ lao động, Dược phẩm, Lý thuyết, Quản lý thể thao, An ninh biển, Dịch vụ hàng không, Phát triển bền vững, Ngân sách đô thị, Marketing, Luân lý học, Đạo đức, Kiến trúc hậu hiện đại, Khảo cổ học, Văn học và Quản trị công. Tôi đã tham dự mấy chục trường đại học trực tuyến.
Bạn chưa từng nghe nói về tôi, nhưng rất có thể bạn đã từng đọc một số tác phẩm của tôi. Tôi là một lính đánh thuê. Khách hàng của tôi là sinh viên. Các sinh viên sử dụng dịch vụ của tôi mà giảng viên của họ không thể phát hiện được, mà có khi thậm chí họ chưa từng biết đến dịch vụ này.
Tôi làm việc tại một công ty trực tuyến, công ty này đã kiếm được hàng ngàn đô la mỗi tháng bằng cách tạo ra những bài luận độc đáo dựa vào một số yêu cầu do các khách hàng sinh viên đưa ra. Tôi làm việc toàn thời gian ở đây từ năm 2004. Trong bất cứ ngày nào của một năm học, tôi thực hiện tối đa tới 20 “đơn đặt hàng”.
Trong thời kỳ kinh tế suy thoái nhất, công việc kinh doanh này vẫn rất phát triển. Vào lúc cao điểm trong giai đoạn giữa kỳ và cuối kỳ, tổng số 50 nhân viên của công ty vẫn không đủ để đáp ứng nhu cầu của những sinh viên muốn bỏ tiền ra để mua bài luận.
Là một người viết luận, tôi có thể kiếm được nhiều hơn hoặc ít hơn mức hiện giờ. Nhưng tôi chẳng bao giờ vật lộn để kiếm việc. Các bạn cùng trang lứa với tôi đã trải qua các công việc văn phòng với mức lương bèo bọt, trong khi tôi vẫn kiếm rất khá. Tôi sẽ kiếm được khoảng 66.000 USD năm nay. Không phải là một khoản khổng lồ, nhưng cao hơn những gì mà các nhà giáo dục thực sự được trả.
Có thể bạn biết rằng hiện nay có hình thức thuê viết luận. Nhưng bạn không thể biết loại hình gian lận này xâm nhập hệ thống học thuật như thế nào, chứ đừng nói đến cách dừng nó lại. Mùa hè năm ngoái, tờ The New York Times cho hay 61% trong số các sinh viên chưa tốt nghiệp thừa nhận đã từng gian lận khi làm bài tập và khi thi. Nhưng người ta rất ít đề cập đến những bài luận được thuê viết theo yêu cầu và việc những bài luận này khác với các hình thức đạo văn như thế nào, hay tại sao sinh viên lại gian lận kiểu ấy.
Tôi hy vọng là những bài luận viết thuê sẽ tạo ra các cuộc tranh luận như vậy. Về phần mình, tôi đang dự định nghỉ hưu. Tôi đã quá mệt mỏi với việc giúp các sinh viên trở nên có vẻ có năng lực.
Thông thường, vào cuối các học kỳ là lúc tôi bận rộn nhất, tôi thường nhận được các đơn đặt hàng vào sát nút và phải sản xuất khoảng 20-40 trang luận mỗi ngày.
Từ kinh nghiệm của tôi, có ba nhóm sinh viên thường sử dụng dịch vụ thuê viết luận: những sinh viên học tiếng Anh như là ngôn ngữ thứ hai; những sinh viên kém; những sinh viên con nhà giàu nhưng lười nhác.
Giá của các bài luận được tính theo số trang và khoảng thời gian bao lâu mà tôi hoàn thành hợp đồng. Miễn là bài tập không yêu cầu tôi làm toán hoặc liên quan đến việc chăn nuôi gia súc, tôi sẽ nhận viết các loại đề tài.
Ngoài việc viết luận thuê, tôi đã hoàn thành vô số khóa học trực tuyến. Các sinh viên cho tôi tài khoản và mật khẩu của họ để tôi có thể tiếp cận các tài liệu chủ chốt và các kỳ thi trực tuyến. Trong một số trường hợp, tôi thậm chí còn đóng góp vào thảo luận trực tuyến hàng tuần với các sinh viên khác trong lớp.
Tôi đã trở thành một “chuyên gia” viết các bài luận tuyển sinh. Tôi viết luận cho sinh viên, cho học viên thạc sĩ và tiến sĩ, một số sinh viên theo học các trường đại học hàng đầu.
Tôi, người không có tên, không có ý kiến và không có phong cách, đã viết rất nhiều bài luận trong đó có các bản tóm tắt về luật pháp, các bản đánh giá chiến lược quân đội, các bài thơ, bản báo cáo phòng thí nghiệm... Tôi viết luận thuê cho nhiều đối tượng, nhưng có lẽ tệ nhất là những người thuộc ngành giáo dục. Tôi viết thuê cho các sinh viên học chương trình giáo dục tiểu học, chuyên ngành giáo dục đặc biệt và các khóa học tiếng Anh như là ngôn ngữ thứ hai. Tôi đã viết các kế hoạch bài giảng cho những giáo viên trung học đam mê với nghề. Tôi viết thuê cho các giáo viên đang học để trở thành nhà quản lý trường học, và cho những người dự khóa học để trở thành hiệu trưởng.
Không có tên, không có ý kiến và không có phong cách, tôi đã sáng tạo ra hàng ngàn bài luận thuộc các đề tài khác nhau.
Với tôi, không có gì là vô lý khi viết bài luận dài 75 trang trong hai ngày. Nhưng điều đó thật khổ sở. Tôi không được ngủ nhiều, và khi tôi khởi động, tôi “sản xuất” 4-5 trang một tiếng đồng hồ. Đầu tiên tôi vạch ra các phần của một bài tập - phần mở đầu, phần đánh giá vấn đề, phương pháp luận, đánh giá, tìm kiếm và kết luận - bất cứ những gì mà khách yêu cầu. Và tôi bắt đầu tìm kiếm trên trên mạng Internet.
Tôi không tới thư viện lần nào từ khi tôi bắt đầu làm việc viết luận thuê. Trên mạng Internet đầy rẫy những bài mẫu. Nếu tôi tìm thấy một trang nào từ một bài luận đặc biệt, tôi có thể nhào trộn trang đó vào một bản báo cáo, rút ra những gì tôi không biết từ đánh giá của độc giả và lời giới thiệu của nhà xuất bản. Google Scholar là một nguồn tư liệu tuyệt vời, cung cấp bản tóm tắt của bất cứ bài báo nào. Và tất nhiên còn có Wikipedia nữa, đó thường là điểm dừng đầu tiên của tôi khi gặp phải những đề tài không quen. Thông thường người ta phải thẩm định các nguồn tài liệu khắp mọi nơi, nhưng tôi đã dự hàng trăm khóa học cấp tốc theo cách này.
Con đường trở thành người viết luận thuê
Sau khi thu thập các nguồn tài liệu, tôi lấy ra những trích dẫn có thể sử dụng được, trích lại và phân bổ và các phần khác nhau của bài tập. Trong các năm qua, tôi đã tinh lọc được các cách thức kéo dài bài viết. Tôi có thể viết một câu có 4 từ trong 40 từ. Cứ đưa tôi một cụm từ có trích dẫn là tôi có thể sáng tác ra hai trang giải thích trích dẫn đó. Tôi có thể kéo thành 10 trang những gì mà hầu hết người bình thường nói trong một đoạn văn.
Vậy làm thế nào mà tôi trở thành một người viết luận thuê? Có lẽ chủ yếu là do sự thất vọng mà tôi nhận được ở trường đại học. Chính những kinh nghiệm hồi đại học đã dẫn tôi đến công việc ngày hôm nay. Tôi sinh trưởng trong một gia đình trung lưu và học đại học ở một khu vực nghèo. Sau khi đóng học phí, tôi không còn một xu nào. Tôi quyết định viết để kiếm sống trang trải những chi phí đắt đỏ. Khi tôi hoàn thành tiểu thuyết đầu tiên vào mùa hè giữa năm thứ 2 và thứ 3, tôi liên hệ với khoa Tiếng Anh về việc sáng tác một nghiên cứu độc lập và hỏi về việc biên tập và xuất bản. Người ta trả lời là không có công trình đó ở đây. Người ta bảo tôi trở lại lớp, dự các bài giảng và thi cử cho đến khi tốt nghiệp.
Dù vậy, tôi không hứng thú lắm với các buổi học. Tôi ngủ dậy muộn và dành các buổi chiều để viết. Và một điều buồn cười đã xảy đến. Các bạn học cùng lớp tôi đã nhận ra. Họ nhìn thấy khả năng của tôi và việc tôi có thời gian dồi dào. Họ đã nhìn thấy một giá trị mà nhà trường đại học đã không nhìn thấy.
Vậy là những bạn học lười nhác của tôi sẵn sàng trả tôi tiền để tôi viết luận cho họ. Và tôi rất hào hứng nhận tiền của họ. Việc viết luận thuê chẳng khó nhọc gì cả. Thoạt đầu tôi viết thuê cho những người bạn học. Rồi người nọ truyền người kia. Chẳng mấy chốc tôi nhận được yêu cầu của những người lạ muốn thuê tôi viết luận. Và tôi trở thành một người viết luận kiểu ấy!
Gần 1 thập kỷ sau, các sinh viên từ khắp nơi tìm để thuê tôi viết.
Tôi làm việc cật lực để kiếm sống. Tôi tử tế với mọi người. Nhưng tôi hiểu rằng mình là một người tồi tệ khi tiếp tay cho gian lận.
Nhưng tại sao công việc của tôi phát triển? Tại sao quá nhiều sinh viên thích gian lận hơn là tự mình viết luận?
Xuân Vũ
(Lược dịch từ The Chronicle Review)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét