Đỗ Xuân Cang

Tại sao tôi biểu tình
Đỗ Xuân Cang
“…Thực tế trải nghiệm trên cho thấy tôi đang đi trên con đường đúng. Nếu chúng ta quyết tâm, mỗi người chúng ta đều có thể giành từ tay những người có quyền những gì họ chiếm đoạt một cách bất công. Vật chất nó có giá trị của nó, nhưng cái quan trọng hơn là giá trị con người…”
Khi Lãnh sự quán Viêt Nam thông báo cho tôi: “Anh bị cấm xuất nhập cảnh Việt Nam và thuộc diện không được gia hạn hay cấp mới hộ chiếu”. Tôi đã nhận được sự quan tâm của rất nhiều thân hữu, tôi chân thành cám ơn sự quan tâm lo lắng của mọi người đã dành cho
cá nhân tôi và gia đình. Có rất nhiều người góp ý, bảo tôi nhân việc này làm đơn xin tỵ nạn hay nhập quốc tịch Tiệp luôn. Một số người cho rằng nên hứa đại theo yêu cầu của an ninh Việt Nam là tuyên bố từ bỏ đấu tranh, nhận được hộ chiếu rồi tính tiếp. Ngoài ra còn rất nhiều lời khuyên hãy cẩn thận “an ninh Việt Nam trên nước Tiệp này nhiều lắm đó”.  Nhưng tuyệt nhiên không có lời khuyên nào khác về hình thức phản kháng.
Với tinh thần ôn hòa, tôi đã nhiều lần gặp gỡ và trao đổi với nhân viên Lãnh Sự Quán và tôi đã cho họ thấy sự bất công vô lý trong cách giải quyết của họ, cho họ thấy họ vi phạm luật pháp khi không trả lời bằng văn bản về viêc hộ chiếu của tôi, đồng thời thể hiện quyết tâm đòi công lý. Lần cuối cùng tôi đã thông báo cho họ việc xuống đường của tôi nếu như họ không đáp ứng đòi hỏi của tôi theo pháp luật trước ngày 16/11. Trong trường hợp này, cuộc biểu tình sẽ bắt đầu tư 9 giờ tới 12 giờ ngày 16/11 trước cửa Lãnh Sự Quán Việt Nam tại Rašínovo nábřeží 72 Praha 2.    

Sinh ra và lớn lên trong một chế độ có đầy kinh nghiệm đàn áp đấu tranh, đàn áp phản kháng như chế độ CS Việt Nam, với đủ mọi thủ đoạn từ hèn hạ đến tàn bạo, bất cứ ai cũng phải cân nhắc hết sức thận trọng. Vì vậy quyết định biểu tình là một quyết định khó khăn. Càng khó khăn hơn khi là quyết định biểu tình một mình. Mục đích của cuộc biểu tình là phản đối chính quyền Việt Nam không tuân thủ pháp luật trong việc cấp phát hộ chiếu, sử dụng hộ chiếu để đàn áp tiếng nói đối lập và phản đối lãnh sự quán Việt Nam, lợi dụng chức quyền thu tiền bất chính trong các thủ tục lãnh sự. Ngoài mục đích này, tôi muốn gióng lên một hồi chuông cảnh tỉnh trước thói quen chịu đựng, thói quen chấp nhận mà chị Dương Thu Hương đã gọi bằng một cái tên là “Liệt Kháng trước bất công”. Trước thói quen luồn lách cầu cạnh. Hãy bảo vệ phẩm giá làm người của mình! Hãy vứt bỏ phận con sâu cái kiến trước sự tham tàn của lũ quan tham.

Là thành viên của một  tổ chức chính trị Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên tôi đấu tranh ôn hòa bất bạo động, trên tinh thần hòa giải hòa hợp dân tộc. Bằng sự kiên trì và quyết tâm trong nhiều năm qua, với nhiều lần gặp gỡ với nhân viên và cả đại sứ, các nhiệm kỳ khác nhau và buộc họ phải giải quyết từng phần những đòi hỏi của tôi: Thu hộ chiếu của tôi rồi phải trả lại, không cấp hộ chiếu cho tôi rồi cũng phải cấp măc dù cấp có 3 năm, thu tiền lệ phí như thường thu, nhưng sau đó phải trả lại tiền vì thực tế LSQ VN thường thu qua mức quy định, thậm chí gấp nhiều lần. Lần gần đây nhất khi trả hộ chiếu cho 1 người họ trả lại 1300Kc do tác động cuộc điện thoại của tôi. Thực tế trải nghiệm trên cho thấy tôi đang đi trên con đường đúng. Nếu chúng ta quyết tâm, mỗi người chúng ta đều có thể giành từ tay những người có quyền những gì họ chiếm đoạt một cách bất công. Vật chất nó có giá trị của nó, nhưng cái quan trọng hơn là giá trị con người. Từ vị thế người nắm giữ quyền hành có quyền mắng chửi quát nạt: “Anh là đồ phản động”, coi hộ chiếu, con dấu như những bổng lộc ban phát, đến những cuộc trao đổi bắt đầu bằng tâm tình quê hương, đến công nhận anh cũng có tinh thần yêu nước, tôi cho là chuyển biến quan trọng trong tâm thức của giới cầm quyền.

Nói đến biểu tình người ta thường nghĩ tới đám đông, việc biểu tình một mình thiếu hẳn sự trợ lực tinh thần của khối người đông đảo, nhưng tôi có niềm tin vào việc làm có chính nghĩa của mình, tôi tin rằng có nhiều người sát cánh bên tôi về mặt tinh thần. Hy vọng nhận được sự ủng hộ của mọi người bằng sự có mặt của mình cũng như sự yểm trợ tinh thần.

Tất cả chúng ta những người Việt sống trên Cộng Hòa Séc đều được hưởng những giá trị từ nền dân chủ, được hưởng sự công bằng trước pháp luật, trước cơ quan công quyền của nước Cộng Hòa Séc nhưng lại chịu đựng chấp nhận sự bất công, sự coi thường của cơ quan công quyền Việt Nam. Không phải tự nhiên chúng ta mất quyền, cái quyền chúng ta đã mất không tự trở lại với chúng ta. Muốn có chúng ta phải giành lấy. Dân chủ sẽ có nếu mỗi chúng ta ý thức được nó, xuống đường biểu tình là quyền hiến định của mỗi con người. Hãy dùng nó khi các bạn cần đến, hãy đứng bên nhau khi chúng ta cùng mong muốn.
Đỗ Xuân Cang
Praha, 13/11/2011

Không có nhận xét nào: