Thời buổi đói kém. (Phóng sự ảnh)


Ảnh lấy từ blog Mai Thanh Hải. Nếu không tạo tác  thì đây là bức ảnh thú vị phản ánh thời đói kém.

Có lẽ ảnh này chụp từ thời bao cấp. Nhưng biết đây đấy, tương lai rồi cũng như thế này? Hu hu.

Nếu Blogger Điếu Cày ký vào bản nhận tội (Hà Sĩ Phu)


Vụ án Điếu Cày đặt ra những dấu hỏi tất yếu.
Vụ bắt cóc ngay trên đường phố cho thấy tính dối trá, không dám chính danh  của công quyền, khi bắt thì lu loa là buôn ma túy, khi xử án lại truy tố tội trốn thuế, một thứ tội “vớ vẩn” mà hàng chục nghìn doanh nhân thời nay đều mắc phải và có thể bị khởi tố bất cứ lúc nào nếu nhà nước muốn.
Hết 30 tháng tù giam Điếu Cày không được về nhà, bị bắt lại ngay và truy tố tiếp tội tuyên truyền chống nhà nước (điều 88). Rất lạ, hành vi gọi là “tuyên truyền chóng nhà nước” không thể phát sinh trong 30 tháng ngồi tù,

If Dieu Cay signed the confession of guilt (Hà Sĩ Phu)



Translated by Jasmine
(Few could replicate Dieu Cay’s actions, for the price to pay for such unyielding determination is no less than their own life. After a month on hunger strike, the four shrimp noodle packets the wardens threw at him remain untouched – they could not waver his soldier’s spirit. The prisoner has been starved and exhausted. He cannot walk, nor sit by himself. Whilst his honor is undiminished, his body is falling to pieces – needing the support of two skinny arms to prevent from collapse …)
Dieu Cay’s case: many crucial questions still unanswered
Dieu Cay’s broad daylight abduction displayed the questionable legitimacy of the government, and how disturbingly common the practice of lying is amongst its ranks. Upon his arrest, the claimed charge was “drug trafficking”, yet at the trial this was changed to “tax evasion”. Tax evasion: a “petty crime” that thousands of businesspeople commit daily, each one liable for prosecution if only the government were so inclined.